Lời thú nhận của nữ game thủ Liên Minh Huyền Thoại


Tôi là một game thủ, nhưng tôi là người chỉ có thể chơi duy nhất Liên Minh Huyền Thoại. Tôi bắt đầu chơi cách đây gần 3 năm, ngày đó tôi đã mất hơn cả tháng để đánh với máy liên tục cho đến cấp 37 và một thời gian đủ lâu để tích lũy tiền cho 3 bảng ngọc, sau đó mới dám chơi với mọi người. Tôi đã từng khóc ngay cả khi tôi đang chat với bạn bè chỉ vì đồng đội của tôi xúc phạm, chửi thề, những lời mắng mỏ mà ngay cả bố cũng chưa bao giờ nói với tôi từ nhỏ đến lớn.

Tôi đã từng chán ghét Liên Minh chỉ vì những con người như thế, từng thoát trận ra nhưng rồi lại vào lại vì biết bạn chơi đang đợi tôi. Và chơi thì vẫn cứ chơi thôi, thời gian trôi càng chứng tỏ chúng tôi ngày càng thêm gắn bó. Có lẽ tôi đã yêu cái thể loại game có tính đồng đội cao, có thể thoải mái nói chuyện với bạn bè, chẳng cần câu nệ nguyên tắc. Chắc do duyên số, bạn thân tôi mới bắt đầu đã có sự yêu thích với vị trí AD, còn tôi lại có niềm đam mê đặc biệt với vị trí support, cảm giác bản thân sống có trách nhiệm, cover cho đồng đội, cảm giác có được chiến thắng nhờ có mình đó là cảm giác thăng hoa không thể nào diễn tả được.

Con gái thì để chơi được game thật không dễ dàng. Thứ nhất là sự phản xạ của con gái sẽ chậm hơn một chút, chơi game mang tính cảm tính cao hơn, không giỏi chịu được áp lực cao, xử lí tình huống cũng chậm hơn. Vì thế để bước chân được vào thế giới 90% là người khác giới thật khó khăn. Để học chơi Liên Minh trong khi trước đấy chưa từng chơi một game nào thuộc thể loại như thế này, tôi phải đi từng bước, đọc – hiểu – làm quen – thực hành nhuần nhuyễn. Và giờ, dĩ nhiên là full feed. 

Bạn làm gì khi bạn đang cố gắng, xin lỗi đồng đội một cách lịch sự nhưng đáp lại chỉ là những lời khinh khi một vấn đề không liên quan thuộc về giới tính? Phải mất khá nhiều thời gian giúp tôi có thể chứng minh cho những người khác thấy được rằng dù là con gái nhưng tôi cũng chơi Liên Minh vì tôi thật sự có đam mê, chịu khó tập luyện và tôi có khả năng chứ không phải dựa dẫm vào ai khác.

Nhờ Liên Minh Huyền Thoại mà tôi và cô bạn thân trở nên gắn bó đến mức quên mất việc có người yêu

Nhờ Liên Minh Huyền Thoại mà tôi và cô bạn thân trở nên gắn bó đến mức quên mất việc có người yêu

Một nữ game thủ giờ phải “mang tiếng” vì có nhiều ý kiến ​​không mấy thiện cảm rằng con gái thì phải thùy mị, nết na, vậy chơi game thì có điểm gì mà mất nữ tính? Một người bạn cùng trường mà tôi gặp sau khi rời off hội Liên Minh Huyền Thoại của trường đã nói thẳng với tôi rằng: “Lúc đầu mình nghĩ những cô gái chơi game thường là những cô gái hư hỏng, nên lần đầu tiên nhìn thấy bạn, mình không có thiện cảm gì. Nhưng sau khi trò chuyện với bạn, tôi thấy các bạn nữ chơi game rất dễ thương”.

Có ai đó đã từng nói bạn rằng “con gái chịu không lo đi học, lấy chồng, sinh con, lại cứ chơi game làm gì?” Chưa? Rồi nhiều chàng trai bớt thiện cảm hơn khi biết tôi là con gái, và sẽ có những câu châm biếm, chẳng hạn như “Đội có con gái thì thấy có tạ, chơi để làm màu, khoe mẽ với con trai, và nhân cơ hội đòi quà từ game hay chỉ muốn được nhiều người biết đến”. Nhưng mình rất muốn nói rằng nếu mình không phải là một game thủ thực thụ thì mình không muốn mất nhiều thời gian như vậy, quá mệt và khóc quá nhiều. Khi người ta muốn nổi thì chỉ nhẹ nhàng hơn khoe thân trên mạng thì vẫn xôn xao tuy những cô gái ấy thậm chí là “không đẹp” khi nói về body.

Trước đây, tôi là một cô gái tiểu thư, khó gần, khó làm quen và không thích kết giao với người lạ. Nhưng bây giờ, vừa đi ra đường, nghe người bên cạnh nhắc đến từ “AD, SP” là tôi đã bắt chuyện, làm quen và tán gẫu rồi.

Tôi đã từng rời bỏ một người bạn mà tôi thích chỉ vì tôi chơi game và không có thời gian để trò chuyện hay nhắn tin trên Facebook. Cũng có thể mối quan hệ đó chưa đủ lớn để người đó chấp nhận một cô gái thích chơi game như vậy.

Tôi và cô bạn thân không phải đối mặt với những câu “Đi đâu bây giờ? Ăn gì? Uống gì? Ở đâu?”. Cần chị một cái hẹn, chúng tôi luôn có mặt ở một quán net quen gần trường, chơi một vài trò chơi, sau đó đi ăn tối và thảo luận về trận đấu mà chúng tôi vừa thành công. Chúng tôi không bao giờ trách nhau, không bao giờ giận nhau, an ủi nhau khi tâm trạng game thay đổi, đi dự lễ hội văn hóa Cosplay Liên Minh Huyền Thoại được tổ chức. Và tôi say đắm với những khoảnh khắc tuyệt vời này.

Nhờ Liên Minh Huyền Thoại mà tôi và cô bạn thân trở nên gắn bó đến mức quên mất việc có người yêu vì chuyện này. Đó cũng chính là lý do vì sao chúng tôi thường đùa “Chúng tôi yêu nhau”.

Post a Comment

0 Comments